DI CHÚC số 2

SỨC MẠNH THẬT VÀ SỨC MẠNH ẢO

Nhà Chung, Tổng Giáo phận Huế, ngày 25-02-2011

Ngày 02-02-2011 tôi đã viết Di Chúc số 1 xin gửi lại vài điều cần thiết cho Giáo hội, thân nhân và toàn thể Đồng bào Việt Nam (VN) thân yêu trong và ngoài Nước. Vì Di Chúc số 1 đã khá dài, có một điều cần thiết tôi chưa giải thích đầy đủ, nay theo ý kiến một số bằng hữu thân thiết, tôi xin ghi thêm điều rất hệ trọng này, bổ sung vào nỗ lực cuối cùng để hoàn thành trách nhiệm với Đồng bào, Dân tộc, Tổ quốc, Giáo hội và Thiên Chúa thay cho những điều sau ngày 15-3-2011 có thể bị vào lại nhà tù, tôi sẽ không còn cơ hội nói lên được nữa.

Làm thế nào để chống Giặc Tàu và tiến hành giải thể chế độ CS tại VN thành công ?

Trong Di Chúc số 1 tôi đã viết ở mục 3.1. “Dân tộc Việt Nam có truyền thống anh hùng hàng ngàn năm qua, nhưng sau hơn 60 năm độc tài toàn trị, CS đã phạm một tội ác cực kỳ to lớn là đã lấy đe dọa, khủng bố, đàn áp và dối gạt làm cho phần lớn Đồng bào VN hiện nay bị biến chất và thoái hóa, trở nên bạc nhược và rất bạc nhược. CS đã ranh ma thiết lập độc tài toàn trị dựa trên 2 vũ khí truyền đời : lừa dối và đe dọa, biến Toàn Dân VN thành nạn nhân nô lệ.” Và ở mục 3.1.1. “Phải lấy Sự Thật để thắng dối trá. Phải sưu tập và chuyển tải Sự Thật thật sâu rộng trong mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước. Nhưng Sự Thật phải được chuyển đến mọi người bằng nhân ái, cảm thông, ôn hòa, văn minh, lịch sự mới tác dụng tốt. Sự Thật được chuyển bằng hận thù cay độc thì không thể hữu hiệu.”

Nay tôi xin giải thích thêm mục 3.1.2. “Phải lấy Nhận Thức, Trí Tuệ và Giác Ngộ để thắng sợ hãi.... Toàn Dân phải rủ bỏ sợ hãi, cùng đồng loạt đứng lên, lấy lại khí phách uy dũng của giòng máu Lạc Hồng.” Nhưng làm sao rủ bỏ được sợ hãi trước bộ máy đàn áp dày đặc của bạo quyền CSVN ?

Điều cơ bản nhất và đầu tiên là phải nhận thức lại và quán triệt thật dứt khoát minh bạch : Đâu là sức mạnh thật và đâu là sức mạnh ảo ?

Sức Mạnh Thật là Sự Thật, Lẽ Phải và Tình Thương. Sức mạnh ảo là Dối Trá, Thủ Đoạn, Ngụy Biện, Bạo Lực, Hận Thù, Bất Công, Đàn Áp... Kẻ nào/Tổ chức nào càng sử dụng sức mạnh thật thì càng mạnh thêm. Kẻ nào/Tổ chức nào càng sử dụng sức mạnh ảo thì càng run rẩy âu lo.

Đáng tiếc là có người/tổ chức khi thấy đối phương sử dụng sức mạnh ảo thì bị cám dỗ và sa ngã cũng bắt chước sử dụng sức mạnh ảo : Dối Trá, Thủ Đoạn, Ngụy Biện, Bạo Lực, Hận Thù... Hậu quả tất yếu là chẳng những không thể thành công, trái lại ngày càng yếu nhược và suy tàn.

Sức Mạnh Thật là Ánh Sáng. Sức mạnh ảo là Bóng Tối. Bóng Tối là thực tại ảo chỉ tạm thời có mặt nơi Ánh Sáng là thực tại thật chưa lan tới. Không bao giờ khoa học chế tạo được một chùm bóng tối đem chiếu vào ánh sáng làm ánh sáng lu mờ đi. Trái lại dù chỉ một tia ánh sáng cực nhỏ vẫn đủ sức xua tan bóng tối.

Sức Mạnh Thật thuộc về Toàn Dân. Sức mạnh ảo tạm thời nằm trong tay bạo quyền. Bạo quyền càng đàn áp, càng dối lừa, càng thủ đoạn, càng bất công... thì càng chao đảo suy yếu. Toàn dân càng bước đi trong sự thật, lẽ phải, tình thương thì càng tiến lên, càng lớn mạnh, càng vững bền.

“Trong đấu tranh, Người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình (NCSDCHB) hằng ngày phải luôn thiền định - cầu nguyện cho đồng đội và đối phương cùng nhau thăng tiến vươn lên Chân-Thiện-Mỹ, nhờ đó biết luôn đấu tranh trong cao thượng, ung dung, ôn hòa cả trong ngôn ngữ : không la hét, mắng chửi, nguyền rủa, mạ lỵ, xúc phạm đối phương. NCSDCHB chân chính phải loại trừ mọi mầm mống phẩn uất, căm ghét, hận thù, muốn báo oán, trả đũa ra khỏi tâm trí mình, mới đủ sức mạnh cần thiết để đấu tranh cho Sự thật, Công lý, Tình thương, Tự do, Nhân phẩm, Nhân quyền, Dân chủ, Đa nguyên, Văn hóa, Văn minh, Đạo đức quân bình, lành mạnh, trong sáng và chân chính. Lòng căm ghét, hận thù sẽ làm NCSDCHB yếu đuối và không thể cảm hóa được đối phương, rất khó phát triển hàng ngũ… Bất cứ điều gì trung thực, ôn hòa và nhân ái nơi bản thân NCSDCHB cũng là vũ khí luôn làm đối phương bị động, lúng túng, run sợ và bất lực : lời nói, thơ văn, lời ca, tiếng hát, biểu ngữ, im lặng, điệu bộ, cười, khóc, ánh mắt, đột quỵ, nhà tù, chay tịnh, tuyệt thực, bệnh tật, bị thương, khước từ điều trị,… và tột đỉnh sức mạnh là cái chết hòa bình.” (Lặp lại Di Chúc số 1).

Nếu NCSDCHB ảo tưởng tin theo lập luận mê lầm quen thuộc : “Chỉ có bạo lực mới chống lại được bạo lực”, không cưỡng lại được cám dỗ sử dụng sức mạnh ảo thì phải gặp 1 trong 3 hậu quả tác hại sau đây :

+ Không thể thành công : bất bạo động nửa vời, pha trộn quá nhiều bạo động, dù chỉ bạo động trong lời nói (hằn học, cay cú, độc ngôn, đâm chọc, cường điệu, mỉa mai, thô tục). Khi bị tấn công mà không thể kiềm chế, nhất là giới trẻ, liều lĩnh trả đũa, chấp nhận đi tù, là rơi vào bẫy đối phương. Khi các thành viên hung hăng bị bắt, thường sẽ chịu không nổi nhục hình hoặc bị lừa, chắc chắn sẽ sơ hở khai báo lung tung, làm cho phong trào suy yếu, có khi tan rã hẳn. Trái lại, chỉ có các CSDCHB ôn tồn trầm tĩnh, càng bị bắt vì chính nghĩa, phong trào sẽ càng mạnh mẽ dâng cao.

+ Thành công với nhiều đổ vỡ : Phải tốn nhiều công sức hàn gắn sửa chữa, có khi phải mất hàng trăm năm hoặc lâu hơn, do không bất bạo động tuyệt đối và toàn diện (cách mạng Pháp 1789…).

+ Không thành công chân chính thật sự : Chỉ đạt một số thành tích tạm bợ bề ngoài trước mắt, không thể ổn định vững bền, chắc chắn phát sinh những bất công, sai lầm, gian trá và các tội ác mới, vì liều lĩnh lấy sai lầm này chữa trị sai lầm kia, lấy tội ác mới lớn và nhiều hơn thay cho tội ác cũ, với cường độ gấp nhiều lần, rồi lấy tuyên truyền mà bịp lừa và bít lấp bằng thủ đoạn nuôi dưỡng sự sợ hãi và gian trá (phong trào CS quốc tế, nhất là tại VN và TC…).

+ Cần phải dứt khoát khẳng định và xác tín : Chỉ có Sức Mạnh Thật mới luôn dẫn đến thành công vững bền, không đổ vỡ, trong khoan dung, đạo đức, trung thực, nhân ái, công lý, thăng tiến, thăng hoa, văn hóa, văn minh, hòa bình mà thôi… Một sự thật, lẽ phải được nêu lên trong căm thù uất hận thì không còn là sự thật nguyên vẹn nữa, dễ bị méo mó mờ đục, lại phản cảm biến thành sự dối trá - bất công mới. (Lặp lại Di Chúc số 1).

Vài minh họa chứng tỏ không nên sợ hãi hời hợt vu vơ :

- Một nhóm học sinh/sinh viên vì biểu tình mà bị đuổi học thì có thể sợ hãi. Nhưng nếu hàng loạt học sinh/sinh viên cùng biểu tình thì không thể bị đuổi học được. Và cho dù có bị đuổi học vì lẽ phải thì cũng hiên ngang chấp nhận để lớn lên trong Sức Mạnh Thật. Phải nhận thức lại các giá trị chính yếu cần phải hy sinh tất cả để có (tự do, nhân phẩm…) so với các giá trị thứ yếu tạm thời (học hành, địa vị, việc làm…).

- Khi người Dân bị yêu cầu trao “Sổ Hộ Khẩu/Thẻ Đỏ Quyền Sử Dụng Đất…” để kiểm tra/bổ sung… Dân phải buộc Công an/Cán bộ viết Giấy Cam kết là phải trả lại loại giấy tờ liên quan, làm 2 bản, Dân giữ 1 bản, để làm bằng chứng yêu cầu bạo quyền phải giữ lời đã cam kết.

- Khi người Dân bị khám người/khám nhà/tịch thu giấy tờ/tài sản… hoặc bị yêu cầu một điều phi lý, bất công, Dân phải mạnh dạn buộc Công an/Cán bộ xuất trình Lệnh, lập Biên bản ít nhất là 2 bản, Dân giữ 1 bản, để có bằng chứng kiện ngược lại…

+ Khi người Dân ý thức được Sức Mạnh Thật nằm trong tay mình, còn bạo quyền CS chỉ nắm được sức mạnh ảo mà thôi, thì mọi sợ hãi đều tan biến và sẽ hiên ngang đồng loạt đứng lên biểu tình, xuống đường diễu hành, đào huyệt chôn táng vĩnh viễn Đại họa Dân tộc là CS. Cần dứt khoát khôn ngoan và kiên định : NCSDCHB chỉ dùng Sức Mạnh Thật, không sa ngã mon men một phút yếu lòng sử dụng bất cứ một hình thức sức mạnh ảo nào. Điều đương nhiên là chúng ta chắc chắn toàn thắng trong cuộc chiến Ánh Sáng – Bóng Tối này.

+ Cần phân biệt : Một cuộc chuyển đổi thể chế mà phải hi sinh hàng ngàn sinh mạng là giá chấp nhận được so với hàng triệu sinh mạng nếu sử dụng bạo lực. Chúng ta chấp nhận đổ máu nếu cần, nhưng không phải chúng ta chủ động gây ra mà do đối phương cố tình sử dụng sức mạnh ảo tạo nên.

Xin cảm ơn mọi người thiện chí đã vui lòng đọc thêm Bản Di Chúc số 2 này. Kính chúc mọi người sớm được sống trong một Nước VN tự do, dân chủ, đa nguyên đa đảng, hòa bình, đạo đức và an vui. Trong nhà tù hay bất cứ trong hoàn cảnh nào, tôi vẫn hiệp thông tiếp tục đấu tranh không ngừng.

Nguyện xin Thiên Chúa tuôn đổ bao hồng ân xuống trên Nhân loại, Tổ quốc Việt Nam và tất cả chúng ta. Xin mọi người luôn cầu nguyện cho tôi. Hẹn gặp lại mọi người đông đủ trên Thiên đàng và trong cõi vĩnh hằng.

Viết tại Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 25-02-2011



Tù nhân Lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý

Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận Huế

69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam.